1/ Giê-hô-va Đức Chúa Trời dùng chiếc xương sườn đã lấy từ A-đam dựng nên một người nữ và đưa đến cho A-đam. A-đam nói: “Bây giờ mới có người nầy, Là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi. Nàng sẽ được gọi là người nữ, Vì từ người nam mà có.” Bởi vậy, người nam sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai trở nên một thịt. (Sáng thế ký 2 :22-24)
2/ Nguyện nguồn mạch con được phước. Hãy vui thích với người vợ con cưới lúc thanh xuân; Như nai cái đáng yêu và sơn dương duyên dáng, Nguyện ngực nàng làm con luôn thỏa mãn, và tình yêu nàng khiến con say mê mãi mãi. (Châm ngôn 5:18-19)
3/ Người vợ đức hạnh là mão miện cho chồng, còn vợ làm xấu hổ khiến chồng như mục nát trong xương. (Châm ngôn 12:4)
4/ Ai tìm được một người vợ là tìm được một điều phước, và hưởng được ân lành từ Đức Giê-hô-va. (Châm ngôn 18:22)
5/ Nhà cửa và tài sản là cơ nghiệp của tổ phụ để lại, còn một người vợ khôn ngoan do nơi Đức Giê-hô-va mà đến. (Châm ngôn 19:14)
6/ Nhiều người khoe rằng mình trung thành, nhưng ai có thể tìm được một người trung tín? Người công chính ăn ở cách thanh liêm; Con cháu người ấy thật có phước! (Châm ngôn 20:6-7)
7/ Có ba việc kỳ diệu quá đối với ta, và bốn điều mà ta không hiểu nổi: Đường chim ưng bay trên trời, Lối rắn bò trên tảng đá, Đường tàu chạy giữa biển, Và đường tình ái giữa nam nữ. (Châm ngôn 30:18-19)
8/ Ai có thể tìm được một người nữ tài đức? Giá trị nàng trổi hơn châu ngọc. (Châm ngôn 31:10)
9/ Một người mới cưới vợ thì không phải đi đánh trận hoặc phải đảm nhiệm công tác gì khác. Người ấy sẽ được thong thả ở nhà trong một năm để đem lại niềm vui cho người vợ mình mới cưới. (Phục truyền luật lệ ký 24:5)
10/ Ngài đáp: “Các ngươi chưa đọc sao? Từ ban đầu Đấng Tạo Hóa đã tạo nên người nam và người nữ, và phán: ‘Vì lý do đó, người nam sẽ lìa cha mẹ mà kết hợp với vợ mình; và hai người sẽ trở nên một thịt’. Như thế vợ chồng không còn là hai nữa, mà chỉ là một thịt. Vậy, loài người không được phân rẽ những người mà Đức Chúa Trời đã phối hợp!” (Ma thi ơ 19:4-6)
11/ Chồng phải làm tròn bổn phận đối với vợ, và vợ đối với chồng cũng vậy. Vợ không có quyền trên thân thể mình, mà là chồng; chồng cũng không có quyền trên thân thể mình, mà là vợ. Đừng từ chối nhau, trừ phi hai bên thỏa thuận tạm thời, để biệt riêng thì giờ cầu nguyện, nhưng sau đó trở lại với nhau, kẻo Sa-tan thừa lúc anh em thiếu tự chế mà cám dỗ anh em chăng. (I Cô-rinh-tô 7:3-5)
12/ Hỡi những người làm vợ, hãy thuận phục chồng mình, như thế mới thích hợp là người ở trong Chúa. Hỡi những người làm chồng, hãy yêu vợ mình, đừng cay nghiệt với nàng. (Cô-lô-se 3:18-19)
13/ Mọi người phải tôn trọng hôn nhân, đừng làm ô uế chốn loan phòng; vì Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt kẻ gian dâm và ngoại tình. Chớ tham tiền, hãy hài lòng với những gì mình có, vì chính Đức Chúa Trời có phán: “Ta sẽ chẳng lìa con, chẳng bỏ con đâu.” (Hê-bơ-rơ 13:4-5)
14/ Nhưng từ buổi sáng thế, ‘Đức Chúa Trời chỉ tạo dựng một nam và một nữ.’ ‘Vì lý do đó mà người nam phải lìa cha mẹ mình và kết hợp với vợ, và hai người trở nên một thịt.’ Như thế, vợ chồng sẽ không còn là hai nữa, mà chỉ là một. Vậy, loài người không được phân rẽ những người mà Đức Chúa Trời đã phối hợp.” (Mác 10:6-9)
15/ Hỡi người làm vợ, hãy thuận phục chồng như thuận phục Chúa. Vì chồng là đầu vợ, cũng như Đấng Christ là đầu Hội Thánh, Hội Thánh là thân thể Ngài và chính Ngài là Cứu Chúa của Hội Thánh. (Ê-phê-sô 5:22-23)